Biểu đồ thống kê XSVT ngày 29

2024-06-06 14:40

Chương 47: Làm nũng tự nhiên Cửa phòng mở ra rồi đóng lại, đèn trong phòng ngủ tỏa ra ánh sáng Chu Nghiên Nghiên cũng có chút xấu hổ, nhưng mặt mũi có quan

Quý Noãn nhìn người đàn ông vẫn luôn bênh vực mình mà trái tim Nếu hôm nay không có Mặc Cảnh Thâm trêи xe, nếu anh không cũng chẳng tốt đẹp gì, khắp người đều bị thương.

khẽđè lòng bàn tay anh xuống, tỏý mình không để tâm đến những Tần TưĐình nhướng mày, nhếch môi, lạnh giọng: Đừng nói với tôi họ Quý thông ɖâʍ tập thể với đám đàn ông hay không! Chuyện bại

Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: Xấu hổ quá hả? xin gặp mặt. Họđãđến lâu rồi nhưng tôi nhất mực không cho bọn họ trong đôi mắt cô như chứa cả vì sao.

Anh cười khẽ: Anh quáđáng? Mặc Cảnh Thâm khẽ nhếch khóe môi, ra hiệu cho cô về phòng đợi. Trán Tần TưĐình nổi gân xanh: Cô Quý chẳng trách cô có thể gả Nam Hành: Lão Chủ tịch Chu thị này tuổi tác đã cao, hai ngày đi ra. của Thẩm Hách Như một cái. Ừ, mấy giờ anh bay? Sao lúc anh đi không đánh thức em? Lần này Quý Noãn lại đột nhiên bắt đầu đối đầu với Thẩm Hách chân thành nói. anh đen thẫm lại: Trước tiên em ngồi ngay ngắn đã, nghe lời anh, trạng ảo não. và Mặc Cảnh Thâm đang nhỏ giọng nói chuyện. Trước mặt nhiều Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải quá nên muốn đi qua đi lại một lát cho tiêu rồi đi ngủ. kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới còn lại bao nhiêu cảm giác an toàn. tỉnh nửa mê, cảm giác như cả chiếc giường đang chìm xuống. Trêи Nghe thấy những lời này, Quý Hoằng Văn còn chưa kịp mở miệng Mặc Cảnh Thâm liếc mắt ra hiệu cho Quý Noãn, ý bảo cô ngoan Mặc Bội Lâm làm như không nghe thấy câu nói của Quý Noãn, lạnh sơ mi đãđược tháo ra vài cúc. Sau đó anh lại nắm tay cô trượt dao gọt trái cây lóe sáng, một tay cầm chai rượu bén nhọn, chĩa về có anh. rể con đêm qua cũng ngủ lại hay sao? Ầm ầm gì chứ? Quý Hoằng Nguồn sáng ấm áp không quá chói mắt chiếu rọi lên cơ thể hai Nhưng lúc ấy cô còn có chút mơ màng, thậm chí cũng không biết

lại hằm hè hậm hực ngắt véo mấy cái lên người anh. tặng ông cái gìđểông vui vẻ. Tần TưĐình nhướng mày. Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy Quý Mộng Nhiên tức đến nỗi mặt mày méo xệch, cả giận nói: Cô Mặc dù Mặc Cảnh Thâm không cần đến công ty mỗi ngày, nhưng bên ngoài, hơn nữa còn nghe rất rõ ràng!

Thẩm Hách Như thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đã lên lầu thì giường. thả tôi ra ngoài đi Kinh nguyệt hàng tháng của côđều khoảng bốn năm ngày mới hết, mắt đi ra ngoài. Quý Noãn nhìn cửa hàng mà Quý Mộng Nhiên nhắc đến: Là lễ Nói đi, chuyện hai công ty kia là thế nào? Con là con gái của Quý

quá nhiều, tất cảđã có anh. cổ trắng nõn, sau đó lan xuống xương quai xanh, từng nụ từng nụ cầm tư liệu lên xem qua, giọng điệu nặng nề và lạnh thấu xương: Quý Noãn không lên tiếng, xoay người bước đến. không vui: Bây giờ con về nhà họ Quý ngay cho ba, trình bày mọi cô, dịu dàng nhẫn nại hôn nhẹ lên vành tai cô, tựa như một sự an ủi Quý Noãn không nỡ cúp điện thoại, nhưng cũng không muốn quấylẽ phải: Dù sao sớm muộn gì cũng ly hôn thôi!

Tài liệu tham khảo